Review truyện ‘Khúc Chiết Trong Lòng’

tóm tắt truyện ngôn tình ‘Khúc chiết trong lòng’

Tác giả: Bạc Hà Miêu
Thể loại: ngôn tình, trọng sinh, sủng, cổ kính

Trích đoạn:

giữa trưa tháng tám, nắng gắt như ước ao bốc khá tổng thể Sóc Kinh không còn một xíu nhân khí, chỉ với lại tiếng kêu la không chấm dứt.

Cẩm Thân vương phủ, 1 đám hạ nhân đầu đầy các giọt mồ hôi nằm phí trong Sảnh cuống quýt sắm người thân, mọi người đa số đưa đi nét mặt bối rối, dù toàn bộ cơ thể đầy những giọt mồ hôi mỏi mệt cũng không dám ngừng lại.

Tổng quản vương phủ là An Thuận, vừa gào thét to tiếng hiểu rộng lớn nhiều người đi kiếm, trong trái tim tràn đầy sợ hãi, cầu nguyện vị tiểu tiên nhân này ko phải xảy ra chuyện gì quanh đó nhu muốn.

Đọc truyện đam mỹ h

thân thể béo tốt ướt sũng y như từ nội địa lao ra ngoài, dù hắn là kẻ luôn thích thật sạch, mà tình huống trước mắt khiến cho hắn không có tâm tư chăm chú này đó.

ko lâu sau, chỉ thấy một hạ hiền từ xa chạy tới, hô to:

– An tổng quản! Tìm ra vương gia rồi! Kiếm được vương gia rồi.

giờ đây An Thuận mới thở phào nhẹ nhàng, nhìn thấy tên nô tài đang đứng sinh sống ấy, hắn nhịn không được mắng:

– Thằng ranh mãnh, ngây ngốc làm gì, còn không mau dẫn đường!

Tên nô tài rối rít cúi đầu khom sống lưng, dẫn hắn đi về hướng Thủy các.

đợi đến lúc An Thuận tới Thủy những, nơi ấy đã vây loanh quanh 1 vòng tiểu nhân, quạt cây quạt, nâng hoa quả.

Bên kia, xa xa đã chạy tới 1 đám thành viên gia đình, đón đầu một gia đình bạn cũng béo tốt, An Thuận vừa thấy nàng, khuôn mặt tức thì co rút.

tiểu nhân vây làm việc bên phía ngoài, cuống quýt né ra nhường nhịn lối, An Thuận cũng mặc kệ này ấy, chạy nhanh vào, ngay tắp lự thấy cửa sổ sinh sống Thủy những đông đảo lan rộng, một không đủ niên cỡ mười một, mười nhì tuổi ngồi phụ thuộc vào cửa sổ, nâng khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy vẻ không thể chú ý.

Đọc thêm truyện đam mỹ sủng

– Ôi, tiểu cha ông của ta, thân các bạn vừa mới khỏe lại, cũng không hề bị phong hàn, nếu chẳng may bị bệnh, chúa thượng cùng nương nương sẽ khá lo ngại.

gần đây An Thuận sẽ luôn luôn đại kinh biến sắc.

Vị thiếu niên kia là ấu tử của đương kim hoàng thượng cộng hậu phi, là Cẩm Thân vương Tiêu Vũ, năm nay vừa tròn mười hai tuổi.

Hắn đưa ánh mắt về phía An Thuận, trong góc nhìn hiện lên 1 phần lưu quang, thản nhiên nói:

– Thế nào? Bổn vương làm cái gi, dễ thường còn buộc phải ngươi tới giáo huấn?

An Thuận sợ đến mức cuống quýt quỳ xuống:

– Lão nô không dám, lão nô không có gan.

hạ nhân đứng phổ biến vòng vèo thấy vậy ngay tức thì khiếp sợ vượt mức, một mảnh im thin thít như tờ.

Tiêu Vũ liếc nhìn nha hoàn đứng bên cạnh:

– Sao không quạt?

Đọc thêm ngôn tình hoàn

Tay nha hoàn kia run lên, sợ tới mức quỳ rạp xuống đất.

Tiêu Vũ nhíu mày, vực dậy, đi tới gian phòng nghỉ.

An Thuận thoa chiếc trán đầy mồ hôi, nôn nóng vùng dậy, đi sau sống lưng hắn, còn chưa đi đc nhị bước, tức thời nhìn thấy Tiêu Vũ bị ngăn trở.

Nhũ mẫu béo bệu dung mạo nhân từ, vừa quan sát thấy Tiêu Vũ, ban đầu khóc kêu:

– Điện hạ, ngày nóng thế này, sao mọi người không ở trong nhà an dưỡng, nếu như sống phía bên ngoài với gì xuất sắc xấu, biết giúp ra sao mới giỏi.

Tiêu Vũ nhíu chặt mày, ko nhẫn nại nói:

– Ta đang ở trong vương phủ, có thể xảy ra chuyện gì, cút ngay!

Trương nhũ mẫu tiếng khóc la bị nghẹn trong cổ họng, không có gan tin nhìn Tiêu Vũ:

– Điện hạ… Mình đấy là ý muốn ta… Cút?

Tiêu Vũ cười lạnh:

– Thế nào? Ta đề cập thiếu rõ ràng?

nói hoàn thành, cũng không ngóng nhũ cái phản ứng, tức tốc rời đi.

Trương nhũ dòng ngây ngốc đứng tại chỗ, quả thật không thể tin, bản thân vừa mới nghe loại gì.

Xem thêm truyện ngôn tình ngược

Tuy Tiêu Vũ quái dị cao ngạo, nhưng đối với nhũ loại một tay nuôi hắn to, vẫn luôn tôn thờ, lần này sao hoàn toàn có thể đối xử có nàng ko khách khí đến như thế.

Trương nhũ mẫu luôn luôn ỷ thế hà hiếp người thân, lại tham lam keo kiệt, mà bởi vì với Tiêu Vũ làm chỗ dựa, trong cả tổng quản An Thuận cũng đề xuất nhượng bộ lui binh.

những mọi người sót lại đối nàng càng giận mà không dám kể gì, nhưng kể đến cùng, họ chỉ với hạ nhân trong vương phủ, ai hoàn toàn có thể có vài phần cao niên hơn ai.

bây giờ chưa biết Vì Sao, vương gia lại ko dễ dãi tha thứ cho nàng, ngày lành của nàng cũng sắp hết hạn.

Tiêu Vũ lười quản đám hạ nhân trong phủ nghĩ ra làm sao, hắn trở về buồng, An Thuận đứng trước mặt hắn cung kính nghe theo, vị chủ tử này từ khi bệnh nặng thức giấc lại, tính khí biến thâm trầm khó lường.

Tuy hắn luôn luôn có tính khí cương ngạnh, mà An Thuận giỏi xấu gì cũng đều có thể nhìn mặt chuẩn bệnh, hiện nay lại càng cẩn trọng.

Tiêu Vũ nhìn An Thuận kính cẩn nghe theo, điềm nhiên nói:

– Ta hiện nay sẽ bự, không cần có nhũ mẫu, phát cho nhũ cái vài đồ gia dụng, rồi đưa nàng hồi hương đi!

trong tâm An Thuận rất chi là khiếp sợ, hắn cùng Trương nhũ loại hòa bình không ứng phó.

Tuy hắn thực hành quản gia trong phủ, mà Trương nhũ mẫu ỷ vào gia đình bạn đã từng âu yếm vương gia, đề xuất ko để hắn vào mắt.

nào ngờ tâm phúc đại địch lại bị vương gia nhẹ dịu kể một câu là đuổi đi rồi, trong tim An Thuận vui miệng rất nhiều, cũng không khỏi nhấc lên một cỗ khóc tang.

Nghĩ như vậy, An Thuận cung kính khom người:

– Lão nô đi làm ngay, chỉ nên điện hạ, dù sao Trương nhũ mẫu cũng chăm sóc người vài năm, chuẩn bị này nọ mong muốn cần đến loại nào?

Tiêu Vũ nhíu mày nhìn hắn, lạnh nhạt nói:

– Chuyện bé dại như vậy nhưng mà ngươi cũng chưa biết xử lý? Ngươi làm cho tổng quản mà không nên đầu sao? Hoặc là nhắc, ngươi mong khảo sát bổn vương?

Câu sau cuối y hệt như đưa đi tiếng gió lạnh thấu xương, trong trái tim An Thuận tính liệu gì số đông bị nhìn thấu, nhị đầu gối mềm nhũn, liên tiếp dập đầu:

– Lão nô không dám, lão nô không có gan.

Tiêu Vũ nói:

– Đi ra bên ngoài đi, các chuyện nhỏ nhặt này đấy đừng đến làm phiền ta.

– Dạ, dạ, dạ.

ngóng hạ nhân rời đi hết, Tiêu Vũ có biểu cảm tinh vi nhìn bàn tay, hắn cũng không ngờ nhân sinh của hắn vẫn tồn tại 1 lần thời cơ bước đầu lại.

Hắn là thiên chi kiêu tử, kiếp trước bởi mưu toan tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, sau thời điểm thất bại bị lưu đày đến Cổ Ninh quận ngơi nghỉ Mạc Bắc.

sinh hoạt nơi ấy kéo dãn dài tương đối tàn đến mười một năm, new thất vọng chết đi, không ngờ khi mở mắt ra, lại trọng sinh trở về thời niên không đủ.

Tiêu Vũ xoa trán, thông qua 1 đời, có khá nhiều chuyện hắn đã mất nhớ rõ, chuyện xưa thoáng qua như mây khói, khiến cho hắn trong time ngắn, cũng chưa chắc chắn nên làm những gì.

đúng lúc này, An Thuận phương pháp cửa buồng hỏi:

– hoàng hậu nương nương sai gia đình đến tặng ngay dược bổ, điện hạ có muốn cần dùng một tẹo không?

Tiêu Vũ sửng sốt, hỏi:

– loại hậu…Hiện tại dòng hậu ra sao…

Thanh âm từ từ hạ rẻ xuống.

An Thuận đứng xung quanh cửa thoáng ngẩn người, cẩn trọng trả lời:

– Mấy ngày cách đây không lâu, nghe kể nương nương cơ thể khoẻ mạnh, chỉ nên lo lắng cho bệnh tình của điện hạ.

lúc này Tiêu Vũ new hồi phục niềm tin, hắn nghiêng đầu, cười khẽ một tiếng, chung cuộc trọng sinh thật giỏi.

An Thuận nghiêng tai nghe động tĩnh của phòng, sau đó 1 lúc lâu không người nào rỉ tai, hắn chuẩn bị sai thành viên gia đình bưng dược vấp ngã đến nhà ăn nấu dược, bỗng nhiên cửa phòng xuất hiện thêm.

Tiêu Vũ một cước đạp cửa đi ra ngoài:

– Thỉnh chỉ tiến cung, đi cung quế Điện.
hiểu list truyện ngôn tình sủng tuyệt tại truyen24.com. Chúc Anh chị hiểu truyện vui vẻ!

Related Post

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *