Thầm mến đó chính là tình đơn phương. Càng sâu đậm càng lớn mờ. Mối tình cần yếu khởi đầu từ một phía.
Ra mắt truyện kiếm được con cưới được hậu phi
Tác giả: Lục Phong Tranh
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Kiếm được nhỏ cưới được thê thiếp
Năm 2012, Đài Bắc
Sau khi rời khỏi ngôi nhà trọ, cúi đầu quan sát cổ tay, Đới Nghi Thuần đầu cũng không quay lại, xoay gia đình chạy cũng như điên.
lúc sáng sớm không gian lạnh phả vào mặt, thừa dịp mở bự miệng hô hấp đồng thời rót vào tim phổi, chạy thẳng lên não.
Một mạch chạy thẳng vào ga tàu điện ngầm, vạn phần mạo hiểm chen vào toa xe vẫn bí mật người nhà, chắc là người chết đuối cố kỉnh chặt lấy một dòng vòng treo, Đới Nghi Thuần hiện thời mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Cô chú ý đến mắt lại, không xong xuôi thở dốc, ngực chấn cồn ác liệt, tim đập cũng như đánh trống.

chốc lát, hô hấp dần hòa hoãn, khi cô mở mắt tàu đã chạy vào con đường ray dưới lòng đất. Phong cảnh city không ra đời nữa. Bên trên cửa sổ xe bởi thủy tinh trước bên chiếu rọi ra một bóng hình vô cùng quen cùng.
bên dưới tóc mái chỉnh tề là một gương mặt to chừng bàn tay; im lặng có tác dụng đôi môi cánh hoa bị ép mân thành một đường thẳng. Mái tóc bởi lẽ vì chóng vánh mà quên buộc vẫn rối tung trên bờ vai bé xíu bé dại, trên mẫu mũi thanh tú là cặp kính đen cực đại hầu như che đi hai phần bố khuân mặt trắng mộc mạc. Khác sở hữu lối ăn diện xinh tươi khi đi làm cho của rất nhiều bạn gái khác, cơ thể bé xíu nhỏ tuổi mặc một cái áo sơ mi màu thẫm, quần dài, phía bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng có mũ trùm đầu.
sẽ là cô.
Cô bình dị nhưng mà bình thường.
Vào thời điểm thành viên gia đình bao bọc chưa khác nhau nam con gái thành viên fan cúi đầu chơi điện thoại. Chỉ riêng Đới Nghi Thuần hai mắt mở phệ, chiếu qua cặp kính đen, chớp cũng chưa chớp quan sát trong hình họa ngược, thân hình nhỏ xíu rứa chặt vòng treo xen lẫn trong đám tổ ấm chật chội. Thiên nhiên quan sát trạm xe mang đến, cửa ngõ vừa cho thấy, gió nổi lên phất qua tóc rối tung trên vai, mang theo đường cong nhẹ lay động bên trên má cô.
Tuy rằng vẻ bên chú ý qua cũng như bình thản, nhưng mà không ai biết, bên dưới làm ra bởi thế thật ra cất giấu vai trung phong trạng lòng nóng cũng như lửa đốt của cô ý.
Tầm mắt các bí quyết mấy giây là nhìn về bên mẫu đồng biển đeo bên trên cổ tay một lần. Chỉ việc quan sát kim đồng đại dương đi bổ sung một bí quyết, tim sẽ nhịn cảm thấy không được nẩy lên một dòng.
Cô chuẩn bị muộn. Đối có các bạn mới đi làm ngày thứ tía cũng như cô cơ mà nói là cần yếu cũng cận thận khi mua.
ba bữa trước, qua sự cắt cử nhân lực của công ty Trọng Giới, Đới Nghi Thuần đi tới một văn phòng công sở quy định bốn nhân nhỏ tuổi mà lại dễ thương, tạm thời đảm đang trợ lý. Nghe nói tính cả cô thì cả văn phòng công sở này cũng chỉ cần cha mọi người.
mình quản lý trực tiếp của cô ấy là chị Uông – gia đình nữ trung giỏi giang. Trừ đảm đang cai quản làm việc kế toán hành thiết yếu của văn phòng, thỉnh thoảng còn cần có tác dụng trợ lý cơ chế thay đổi lại bốn liệu ra tòa mang lại ông công ty cũng chính là hiện tượng sự Khương.
Chị Uông quản lý của cả quá trình trong văn phòng. Bất hạnh rứa, vào ngày thứ sáu trên mặt đường tan làm trở về xảy ra tai nạn dẫn mang đến chân trái bị gãy xương, biện pháp hành động phiền phức. Vậy nên bức thiết đề xuất một tiểu trợ lý cho bổ trợ có tác dụng chân chạy vấn đề vặt, liền chiếu thẳng qua C.ty nhân lực cấp bách sắm được Đới Nghi Thuần hình như ngay mau chóng đi có tác dụng vào thứ hai.
Chị Uông bộ mặt nghiêm túc tuy vậy bạn không xấu, sau sự chỉ điểm của chị ý, Đới Nghi Thuần rất nhanh liền thích ứng được phần công tác này.
“Nghi Thuần, em trước qua đây một lát.”
>> tham khảo thêm Truyện đam mỹ abo
Nghe chị Uông Gọi, Đới Nghi Thuần đã photocopy tư liệu chớp nhoáng đi tới sát bên, ôn nhu hỏi: “Chị Uông, tất cả chuyện gì cố kỉnh ạ? Bao gồm buộc phải ý muốn đi toliet không? Nào, cẩn trọng khoác vai em, em đỡ chị.”
Giơ tay chống sự, “Không phải chẳng hề, chị bao gồm công việc khác mong muốn bàn giao đến em.”
Trải qua hai ngày cộng công tác cùng nhau, chị Uông đối triệu chứng vừa siêng năng vừa biết nghe lời của Đới Nghi Thuần rất là thích hợp, tạm thời chính thức quyết định bàn giao phó mang đến cô một chuyện nói quan trọng thì chưa thiết yếu, tuy vậy nói chưa quan trọng thì lại là quá trình vô cùng thiết yếu.
không ngóng cô đặt bài toán, chị Uông tự người nhà thay ra chùm chìa khóa, tách bóc chìa khóa nhiều năm có tác dụng bằng đồng nguyên khối tất cả treo đồ trang sức hellokitty, gỡ xuống bàn giao mang đến cô —
“Luật sư Khương ngày mai đi công tác về, mà buổi sớm ngày mai chị vừa khéo bắt buộc đến khám đa khoa khám lại. Đây là chìa khóa cửa của công sở, công việc bắt đầu liền giao cho em. Không sẽ phải tới quá sớm, cụ dẫu vậy cũng đừng tới trễ, tránh mang đến cách thức sư Khương bị kẹt bên ngoài cửa ngõ. Quy định sư Khương khôn cùng thù dẻo đấy!”
“Vâng” nhận lấy chiếc chìa khóa, Đới Nghi Thuần cẩn trọng bỏ vào phía bên trong túi xách, buồng ngừa đánh rơi.
“Đừng để mang lại cậu đó biết chị ở sau lưng nói cậu đấy thù dẻo, cùng vì pháp luật sư Khương đang thật sự thù dẻo, biết không?”
Chị Uông sáng tạo dặn đi dặn lại làm Đới Nghi Thuần mỉm cười, nở nụ mỉm cười yếu ớt cùng lúc không nhịn được đối mang lao lý sư Khương trong miệng chị Uông ra đời hiếu kỳ, trong đầu len lén rộp đoán hình mẫu của phép tắc sư Khương —
văn phòng công sở này xem ra đã tương đối lâu năm, chỉ tấm biển gỗ có đề thư pháp ko kể cửa cũng đã nói theo một cách khác là lỗi thời, càng đừng nói tới bên phía trong văn phòng khắp nơi là bàn ghế cũ, đèn để bàn cũ, lấp sách cũ. Do vậy cô bỏng đoán, quy định sư Khương thù dẻo trong miệng chị Uông hẳn là lão lý lẽ sư tất cả mái tóc hoa râm, tính tình có chỗ cổ quái, làm việc đâu ra đó, đức cao trọng vọng.
nhưng mà bí quyết nói mang đến cô biết, gần như mình có tuổi lại có danh vọng vì vậy độc đáo nghiêm túc, các việc hay làm ngủ sớm dậy sớm, đi có tác dụng tự nhiên cũng sẽ sớm hơn so có thành viên khác. Vì chưng để giữ gìn đáng chú ý tốt mang vẻ ngoài sư Khương, cô quyết định vẫn đề xuất đi làm sớm một ít, tránh chọc mang đến ông lão chưa vui.
chưa may chũm, kế hoạch chưa theo kịp biến đổi —
lúc sáng sớm, Đới Nghi Thuần đặc biệt gửi nam nhi mang lại ngôi nhà mẹ của bạn cộng buồng Lý Lộ trước thời gian. Sao biết nam giới bỗng đổi khác cảm hứng khóc to, rào cản bước đi ra cửa đi làm của cô, cô mất rất nhiều thời gian nuốm trấn an cảm giác của nam nhi nhưng mà vô ích, lần cưỡng ép này, ngược lại làm cô đi muộn hơn dự định khởi đầu rất nhiều hai mươi phút.
mặc dầu đây chỉ cần một các bước ngắn hạn, cơ mà cô chẳng phải cũng muốn hỏng chút nào, bởi vì buôn bán cực nhọc,cần tiền lương của các bước này để nuôi người trong gia đình cũng như nhỏ.
bắt gặp thời gian vẫn từng giây đã từng phút trôi qua, tàu điện ngầm sẽ còn chậm chạp chưa tới trạm, Đới Nghi Thuần đành đề xuất chọn lựa bổ trợ từ lực lượng thần túng bấn, thành kính nguyện cầu thần may mắn tất cả chiếu núm cô ngoài ra chút ít, ngàn vạn lần đừng để phương tiện sự Khương đi công tác về còn ra đời ở văn phòng công sở sớm hơn đội ngũ nhân viên nhỏ tuổi như cô.
Tàu điện lại qua mấy trạm, thiên nhiên bên phía trong bâu áo truyền ra đã từng hồi rung rung, cô gửi tay vào vớt ra một chiếc Smartphone hình dạng cũ, chú ý cái tên hiện bên trên màn hình, trong lòng hơi hoảng, mau lẹ bấm xuống phím nghe —
“Mẹ!”
cùng lúc truyền cho tiếng hotline ngọt ngào có theo nồng đậm giọng mũi, Đới Nghi Thuần nhớ tới cỗ dáng ủy tắt thở, nước mắt lã chã của đại trượng phu ban sơ ra cửa ngõ, lòng bỗng xiết chặt, siêu đau.
Cô là một chị em lẻ loi, năm đó hai mươi tuổi bất cứ lúc nào có bầu, đứa trẻ năm nay vẫn tía tuổi, mặc dầu con phố này cập kênh, nhưng cô chả biết hối hận.
Cô cực kì yêu tiểu bảo bối Ân Ân!
cầm cố tuy vậy, sáng sớm từ bây giờ, cô lại để đến nhỏ bé thương trung ương.
cùng vì bắt buộc phải ra không tính đi có tác dụng, cô cần thiết không nhẫn trung ương quăng quật bé đang bị bệnh cực nhọc chịu đựng lại, bỏ mặc nhỏ nhắn buồn bã kêu khóc khàn cả giọng, quyết tuyệt để cho chính mình biến mất khỏi tầm mắt của bé nhỏ.
” Uh uh, đúng….”
Cô chưa kịp nói nhận lỗi, Ân Ân đang đoạt trước một Cách mở miệng nói: “Mẹ, đi làm nên cố kỉnh lên nha, Ân Ân đang ngoan ngoãn cùng bà ở nhà đợi người mẹ trở lại, Ân Ân không khóc, thật sự chưa khóc, mẹ chưa nên băn khoăn lo lắng.” Giọng đứa trẻ tựa cũng như đang hạ quyết trọng tâm thật Khủng.
Đới Nghi Thuần cảm nhận hai con mắt ấm dần lên, có thể có hóa học lỏng gì ấy ở trước mắt điên cuồng đọng lại, cô nắm nén nước mắt rơi khỏi tròng mắt, hít mũi một chiếc, hạ giọng nói: “Mẹ sẽ cầm cố hơn, Ân Ân cũng cần phải nghỉ ngơi thật có lợi, bởi vậy đau buồn bắt đầu có lẽ cấp tốc Nhanh không thấy nữa, người mẹ đáp ứng con, sau khi tan Việc liền mau lẹ đi đón Ân Ân về căn nhà.”
Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
>> tham khảo thêm truyện Đam mỹ song tính cưỡng gian