Anh và cô thương nhau thật lòng. Bọn họ yêu nhau, nhưng lại không biết bởi nhau, lòng tự tôn của họ quá to.. Của cả hầu như vì chưng lòng tự tôn của da tộc, bởi vì mối thù thâm sâu của gia tộc, bởi phần đa kẻ phá rồi mà lại hết lần này cho lần khác bọn họ tự đẩy nhau ra xa, chưa để cho mình cơ hội được thương cảm. Rốt cuộc ai phạm sai lần to nhất? Cuối cùng ai làm chấn thương nhẹ ai? Cô hay anh?
Ra mắt truyện Đại tiểu thư báu vật của Nguyễn da
Tác giả: Mạc Hân
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Đại tiểu thư bảo vật của Nguyễn da
bệnh viện X – thành phố hồ Chí Minh.
ba giờ bố mươi lăm phút sáng.
Trước cửa ngõ buồng cấp cho cứu vớt, một nhóm thành viên gia đình già trẻ lẫn lộn, bên ai cũng khởi sắc hoảng loạn, lo ngại kèm cảm cúm ruột. Ngồi bên trên ghế chính là mình phái mạnh tầm khoảng hơn cha mươi tuổi, luồng khí u ám tỏa ra từ người thân này, cùng bề mặt diễn tả rõ sự căm thù, nhà bạn không ai dám lại gần ngoài một mình nữ, nét bên chưa khá hơn gia đình ở kề bên là mấy.
người nhà cô gái đựng giọng thâm trầm, tựa cũng như thể hiện sự kìm nén đến rất độ: “Nếu bạn nữ ta bao gồm chuyện gì, nhiều thành viên gia đình hiểu ra hậu quả!”

phần lớn người thân đứng cạnh ấy không tránh khỏi câu hỏi sợ hãi. Chúng ta run lẩy bẩy, miệng chưa ngừng cầu ước ao đến tiểu thư của mình đang không vấn đề gì cả.
cửa buồng cấp cho cứu mở ra, nhà bạn nhấn mạnh ánh mắt vào vị bác sĩ vừa bước đi, thành viên nam giới đứng nhảy dậy, ghìm chặt lấy bả vai của vì Bác Sỹ, gắt gao hỏi: “Con gái tôi?”
“Tiểu thư vẫn vượt qua cơn nguy kịch, hiện giờ chỉ cần theo dõi hoàn cảnh biến đổi thôi.” – bác sĩ thở nhẹ nhõm, gửi tay lên quệt đi các giọt mồ hôi bên trên trán.
hiện nay, bạn cánh mày râu đó ngồi phịch xuống ghế, không gian âm u bao bọc new tản dần…
***
“Em hy vọng đưa Hân sang Mỹ, để chúng ổn định đời sống ở ấy anh à! Chúng còn quá nhỏ dại để chịu đựng chuyện cũng như này.” mọi người đàn bà xúc đụng quan sát nàng nằm ở trong phòng bệnh dịch.
“Ta cũng nghĩ cũng như em, ngóng nhỏ nhỏ tỉnh lại, bản thân mỗi chúng ta đã chuyển nó sang. Bé tí hon cũng cần phải học hỏi nhiều hơn!” tổ ấm phái mạnh đựng giọng dịu dàng mang mình cô bé của mình, chẳng còn cỗ dạng đáng sợ hồi nãy.
ngăn bệnh nhất là một hộ gia đình số đông khác nhau với sự ồn ào của quả đât bên ngoài, im lặng cho đáng sợ. Bên trong, một cục cưng bé dại có bộ mặt tái nhợt, mọi chưa gồm sức sống sẽ nằm đó, dáng người thân nhỏ xíu mang lại nỗi chế tạo cho người khác xúc cảm muốn bảo hộ. Làn mi nhắm nghiền, tựa như đang ngủ say. Quan sát qua giống hệt cũng như một cục pha lê nhỏ nhắn đáng thương.
thành viên gia đình chàng cần đến ánh nhìn dịu dàng đầy mến yêu quan sát thân thể bé nhỏ vẫn nằm trên giường. Hắn biết cô gái hắn rất kiên cường, chút chuyện nhỏ tuổi này chẳng là gì so mang từng đợt giáo huấn nghiêm ngặt mà nữ giới từng trải qua. Tuy thế khung hình của một cô gái mười tuổi bé bỏng yếu ớt liệu có chịu đựng được không?
Nghĩ tới đây, lòng hắn đau thắt lại. Nữ của hắn còn quá nhỏ để chạm với mạng xã hội này, tuy thế hắn cần làm gi bây giờ? Sớm muộn gì mệnh lệnh của người thừa kế cũng đổ lên đôi vai gầy đét của cô ý. Không hề ai cũng có thể chối bỏ. Vuốt nhẹ lên bộ mặt nhỏ xíu gò thiếu sức sống, hắn cần yếu công bố quyết định chuyện này cho dù quyền của hắn bao gồm phệ đến mức nào đi chăng nữa.
Nếu bắt buộc, hắn đang dốc hết tất cả sức lực lao động để trải mang lại cô một đường đi đầy hoa hồng, đảm bảo an toàn cuộc sống của cô luôn chứa chan hòa thuận cũng như tiếng mỉm cười, hắn giống như làm cho kể cả vì đàn bà của hắn, mà thậm chí hình như từ quăng quật quyền lực để về có một đời sống an bình với hoàng hậu nhỏ hắn – bạn cơ mà hắn mến yêu nhất con người này.
Trước hết, hắn sẽ giúp phái nữ thành viên loại trừ hết phần lớn kẻ cản con đường để cô dường như chính đáng ngồi lên cái ghế thủ lĩnh của Nguyễn gia. Ngay hiện tại, hắn bắt buộc bạn nữ của hắn tỉnh lại, nở nụ cười cợt tươi cũng như nắng mai với hắn. Để hắn được nghe các giọng nói yêu kiều của nàng. Để hắn có vẻ nhìn được từng hoạt động vui chơi của chị em, từng hành động nhưng hắn yêu chiều. Nhớ lại trước khi, hắn cần tất bật rứa nào mới có vẻ đem bà bầu của cô ý ổn định cạnh bên người. Nhớ lại cuộc sống trước kia khó khăn đầy đau khổ đến cố kỉnh nào, hắn xoa nhẹ bàn tay nhỏ xíu của người vợ. Hắn hy vọng nàng sống một đời vui vẻ hòa bình chứ không cần mong muốn cô máu lạnh tàn nhẫn như hắn. Hắn chắc chắn không ước ao.
***
Năm giờ trước.
Ở một giáo khu bất minh rất là hỗn loạn, tiếng súng nổ ra liên tiếp, người thân chạy thục mạng, chúng ta đuổi theo, cảnh quan bên trước khiến tổ ấm khác vô cùng bối rối. Vắt mà lại đây là chuyện khôn xiết tầm thường, do đây là địa điểm chợ Black, quan trọng không xảy ra chuyện chém giết.
Ở một góc mệnh chung không ai cần nhớ, một thiếu nữ vóc người nhỏ xíu đã chú tâm theo dõi round kịch trước mặt, mặc bộ đồ Black từ đầu xuống bên dưới chân. Đôi mắt tím sâu không đáy hờ hững, khóe miệng khẽ nhếch lên cảm hứng khiến con người bất giác lạnh sống lưng. Bất quá, nữ giới này mới mười tuổi! Ai nghĩ được rằng thiếu phụ này mới chỉ mười tuổi? Chắc chả ai tin cả! Chưa một ai tin!
>> xem thêm phân mục truyện Cưới trước yêu sau
hiện nay, cô tới nơi dơ dáy này vị bao gồm câu hỏi. Người cô đề nghị mua đang ở đâu đó quanh loại ngõ hôi thối này.
đàn bà bỗng quay các bạn lại, tiến thẳng về phía trước, đặt chân vào bức tường ẩm ướt sát gần đó.
dùng ánh mắt cao ngạo chú ý vào cậu bé dại bẩn thỉu trước mặt. Cô cất giọng trầm lạnh như băng:
“Lê Hoàng Chấn Phong?”
Cậu bé nhỏ kia cần đến góc nhìn bồn chồn quan sát cô, miệng mấp máy chưa nói lên lời miêu tả sự sợ hãi tột cùng. Đôi mắt tèm nhem đầy nước mắt, cứ cụ lại tuôn ra xối xả.
Cô chưa kiên nhẫn cần đến đôi tay cũng được bao bọc bằng đôi băng tay mỏng manh túm lấy tay cậu nhỏ dại. Tưởng là mỏng manh mà lại thực ra đôi stress đấy được cấu tạo từ các sợi kim loại sắc bén gồm tẩm độc, chỉ lơ là thôi là người trải nghiệm nó chắc là trực tiếp đi băng hà.
Đôi đồng tử tím dọa thành viên gia đình cứ thể xoáy sâu vào đôi mắt Black đầy nước mắt như ao ước chú ý thấu con người của gia chủ nó.
Ý bốn biểu đạt siêu rõ ràng! Một là nói, hai là chết!
“Không… Tôi chẳng phải Chấn Phong.” giọng nói khàn khàn yếu ớt của 1 cậu nhóc từ tốn đáp trả lại ánh mắt như ao ước giết nhà bạn kia của cô ấy.
“Bỏ mặt nạ xuống đi. Đối với bên tôi, cậu nên dùng sức nhưng tín nhiệm bên tôi đã không hại cậu!” khẽ nhăn đôi mày thanh tú, cô cần dùng giọng điệu khuyên bảo cậu bé dại.
bởi sống trong ngôi nhà họ Lê mười ba năm, lại cần sống trong bối cảnh khi nào cũng cần phải đề buồng bạn hình như chết bất cứ lúc nào cần Chấn Phong cần bịt bựa cảm xúc của bản thân mình, treo lên trên mặt chính là bộ mặt nhu nhược yếu đuối. Và cậu có công dụng cảm nhận tà khí khôn cùng chóng vánh, phân biệt cô nhóc mười tuổi trước mặt đây không có chút tà khí nào, nguyên nhân là cậu bắt buộc cảm thấy hay phụ nữ này bịt dấu quá tốt? Tuy nhiên qua giải pháp truyện trò của cô ý, mà thậm chí cả đôi căng thẳng kia cũng là một vũ khí có vẻ lấy mạng cậu tại khu vực thì cậu chắc là chắc hẳn rằng cô nhóc mười tuổi trước mặt cậu đây hầu hết chẳng hề là một người nhà đều đều, đời nào chính là anh hùng tai to bên Khủng nào đấy. Đến cả cái bên nạ cậu đeo suốt bao nhiêu năm qua cơ mà cô còn có lẽ phát hiện ra được, thôi, cứ thú nhận trước mang đến lành, kẻo lúc sau lại ăn năn chưa kịp.
“Cậu là tổ ấm chúng tôi nên mua Chấn Phong à! Cậu chỉ cần có ở bên cạnh tôi. Phần đông kẻ ngoại trừ kia bên tôi sẽ cách xử trí.” bỗng cô buông tay của cậu ra, cất giọng nhẹ nhàng như đang an ủi khiến cậu ngẩng bên lên chú ý cô, đáy mắt xẹt qua một tia không ngờ.
Quả nhiên, cậu ta bít ẩn cẩn thẩn. Nhưng mà điều ấy làm cho sao chắc là qua được mắt của cô? Cô nhếch miệng, ngồi xuống trước mặt cậu, mỉm cười:
“Tôi biết cậu đã chưa tin tôi. Nhưng lại Chấn Phong à? Cậu liệu có còn gì khác để tôi lợi dụng chứ?”
“Một đứa nhỏ riêng bị ruồng quăng quật, một đứa con riêng bị bao gồm ba ruột của bản thân mình hại chết. Cậu còn hi vọng sống sót sao? Bên tôi vốn chẳng phải thành viên gia đình gồm lòng kiên nhẫn. Cậu là mọi người cao cấp. Bên tôi ao ước cậu đưa ra quyết định sáng suốt nhất.”
Cô khơi gợi lại hồ hết ký kết ức tổn thương cạnh tranh đối với cậu, khơi gợi lại những ngày tháng u tối bị ngược đãi không khác gì chũm thú khiến lòng cậu đau như giảm. Phần đa ngày đó, hầu như con người ấy đã cư xử cậu phải làm sao, cậu đang bắt chúng trả đã từng thứ một!
“Nhưng…”
“Mẹ của cậu, bên tôi vẫn lo đến bà ấy một đời sống hòa thuận hòa thuận. Nếu cậu ước ao, có lẽ mang lại thăm bà ấy bất ngờ.”
Ngay lúc cậu định hỏi cô lý do vì sao lại quý trọng cậu cho vậy thì cô đột ngột ngắt lời cậu, nhắc tới mình thanh nữ vẫn sinh ra cậu… đang Chịu bao cay đắng, tủi hờn vị cậu, tình hình mẫu tử thật thiêng liêng biết bao nhiêu? Bà bầu của cậu… bà mẹ cậu cần phải rời căn nhà bọn họ Lê năm cậu lên bố tuổi, ngày chia tay người mẹ cậu khóc phần lớn. Riêng cậu, không hề khóc. Cậu chỉ gửi đôi tay bé dại trắng nõn lên vuốt ve bộ mặt còm nhom quen thuộc, mỉm cười dở hơi, trao cho bà bầu cậu một mẫu hôn thật kêu lên má. Ai hiểu, một đứa trẻ tía tuổi chưa biết chuyện như cậu đau đớn mang đến nhường nào?
Lê Hoàng Chấn Phong – là chàng thứ hai của ông trùm Lê Hoàng Dũng người đứng đầu da tộc Lê thị. Nói là Đấng mày râu thứ hai thôi chứ thực ra cậu là bé riêng của ông. Chị em cậu chỉ là một hầu gái trong biệt thự nghỉ dưỡng ngôi nhà bọn họ Lê, cậu xây dựng thương hiệu bên trên đời là vì một lần đi quá giới hạn nhà tớ giữa ba mẹ cậu. Nhưng mà ông ta chưa thương cậu! Chỉ vì chưng cậu với mẫu máu của gia tộc họ Lê đề xuất ông ta mới chấp thuận cậu là nhị thiếu gia của phòng họ Lê. Cậu sống trong sự giả dối của chúng ta bao phủ.
Cô theo dõi cậu suốt thời gian qua, cô biết cậu chịu đựng các đau đớn, cho mẹ ruột của bản thân mình cũng không đủ nhận, còn đến giờ thì bị tía ruột ghẻ lạnh. Cậu buộc phải cố gắng bạo dạn mang đến biết bao? Chấn Phong hơn cô bố tuổi, chính là thiếu niên có tài năng, gửi về kề bên cô mài thành lưỡi dao sắc đặc biệt là một sự chọn lựa rất là đúng đắn của cô ấy. Cậu nhất định sẽ hóa thành một cận vệ tâm đắc cho việc sau này của cô ấy.
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!
>> tìm hiểu thêm Truyện sắc